Những bài thơ tình buồn bên ly cà phê đắng hay nhất

Những bài thơ tình buồn bên ly cà phê đắng hay nhất. Những vần thơ tâm trạng khi ngồi 1 mình uống cà phê nơi quán vắng và nhớ về những kỷ niệm bên người mình yêu..

Những bài thơ tình buồn bên ly cà phê đắng hay nhất
thơ tình buồn bên ly cà phê (ảnh: internet)

THƠ TÌNH BUỒN: CÀ PHÊ GÓC PHỐ

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Anh về đây đợi em nơi góc phố
Quán cà phê buồn ngày đó bên nhau
Anh kêu ly đen em gọi cốc nâu
Tuy hai ly khác màu nhưng cùng đắng
Chiều mùa đông một mình nơi quán vắng
Chờ em hoài mà sao chẳng thấy em
Anh đợi em chỉ là một thói quen
Chiều thứ bảy khi ánh đèn mới thắp
Anh tới đây một mình ngồi một góc
Nhớ về em nhớ mái tóc đen huyền
Đôi mắt xinh xinh với nụ cười duyên
Lời em nói nghe dịu hiền thánh thót
Cà phê đắng ta nhâm nhi từng giọt
Em đi rồi để chua xót cho anh
Mối duyên xưa nơi góc phố không thành
Đành chấp nhận tình mong manh dang dở
Chiều thứ bảy chờ em nơi quán nhỏ
Uống cà phê uống nỗi nhớ tình xưa
Ly cà phê nâu anh vẫn để chừa
Anh vẫn tin một chiều mưa em quay lại.

THƠ TÌNH BUỒN: CÀ PHÊ BUỒN

Tác giả: MamiVam
Thể thơ: Bát ngôn

Không từ giả mình rời tay nhau mãi
Góc phố buồn còn lại mỗi mình anh
Cốc màu nâu vị đắng vẫn mãi dành
Bởi nghịch cảnh nên em đành lỗi hẹn
Lúc bên nhau em ngại ngùng bẻn lẻn
Nụ hôn đầu e thẹn biết là bao
Hòa quyện nhau trong hơi thở ngọt ngào
Lòng xao xuyến bồi hồi con tim nhỏ
Vẫn không quên cái buổi chiều hôm đó
Nắm tay em anh nói nhỏ một điều
“Xa một ngày anh buồn biết bao nhiêu
Em có hiểu anh yêu em nhiều lắm !”
Thời gian trôi mình cách xa ngàn dặm
Giọt lệ buồn ngày tháng đẫm mi em
Đến quán cà phê lại thấy buồn thêm
Em thấy nhớ khát thèm ngày xưa đó
Đông đã về nơi Phố buồn quán nhỏ
Chắc có người phương đó mỏi mòn trông
Giống như em luôn khắc khoải trong lòng
Mong giây phút được hòa cùng vị đắng.
thơ cà phê buồn 1 mình
thơ cà phê buồn 1 mình (ảnh: internet)

THƠ TÌNH BUỒN: CÀ PHÊ ĐẮNG

Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Thể thơ: Bát ngôn

Một mình anh cô đơn nơi quán vắng
Anh biết mình như đường thẳng song song
Không gặp được đâu nhưng vẫn chờ mong
Cà phê đắng mà trong lòng anh nhớ
Dẫu đường đời hai phương trời cách trở
Tình đôi mình đã dang dở chia ly
Mình cách xa nay kẻ ở người đi
Người buồn đau kẻ ướt mi thương xót
Cà phê nâu vẫn nhỏ hoài từng giọt
Nếu em về cà phê bớt đắng cay
Em về đi tay ta nắm trong tay
Ta sẽ lại đắm say nơi quán nhỏ
Hương cà phê anh gửi vào trong gió
Về phương trời xa còn có tình anh
Cà phê phần em anh vẫn để dành
Em ơi em hãy nhanh nhanh về nhé.

THƠ TÌNH: CAFE BUỒN

Tác giả: Minh Thanh
Thể thơ: Lục bát

Đêm nay lại có mưa rơi
Cà phê quán vắng mình tôi ngồi buồn
Tâm tư trầm lặng khơi nguồn
Sầu vương len lỏi đan xen trong lòng …
Tại ta mơ mộng viễn vông
Để rồi chuốt lấy tình nồng phôi phai
Biết rằng mình chẳng đủ tài
Thôi không níu kéo để ai phiền lòng
Cũng vì số phận long đong
Nay đây mai đó tơ lòng ai hay
“Bút phây” là chỗ giải bầy
Là trang nhật kí lưu dầy tâm tư !…
thơ tâm sự bên ly cà phê
thơ tâm sự bên ly cà phê (ảnh: internet)

SUY TƯ NÀY….
CHO NHỮNG GIỌT CAFE
Tác giả: Trúc Thanh
Thể thơ: Bát ngôn

Góc quán nghèo khép nép cạnh chân đê
Ta kiên nhẫn nhìn cafe nhỏ giọt
Môi khô cháy những nồng nàn mật ngọt
Hỏi tìm gì sau lớp bọt phê nâu
Tim chẳng còn những nhịp đập vì nhau
Nhưng hồi ức chưa đi vào yên nghỉ
Cafe cũ vẫn nồng hương, đắng vị
Góc quen nào nay chỉ một người thôi
Dòng sông buồn côi cút bóng thuyền trôi
Nghe đâu đó xa xôi bài vọng cổ
Đám bèo dạt theo từng con sóng vỗ
Ta vụng về rưng đổ giọt lòng cay
Chút hương nồng một thuở trót thương vay
Mà cay đắng đổ dài trên dư niệm
Làn sương trắng cợt đùa vai tóc điểm
Ta giật mình tìm kiếm dấu thu qua
Cafe nâu từng giọt ngấm đậm đà
Vẫn vị đắng thật thà không thay đổi
Góc quán cũ chỉ mình ta nhàn rỗi
Đoá môi mềm nóng hổi giọt cafe.
Theo dõi
Thông báo của
guest
4 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Ha Dinh Nguyen
Ha Dinh Nguyen

Từ hôm uống được giọt cà
Phê từ buổi đó gọi là phê lâu !

Truc Thanh
Truc Thanh

Cà phê thơm bởi giọt đầu
Đợi anh đợi mãi, quá lâu hết thèm…

Dương Văn Đức
Dương Văn Đức

Sống cho em hay để nhớ về ai
Mà quán vắng chỉ mình em ngồi đó
Giọt cà phê không xóa đi nỗi nhớ
Mà cồn cào theo vị đắng đầu môi

Nhớ về ai ngày cũ đã qua rồi
Chỉ kỷ niệm còn theo em là thế
Bên quán vắng bên sông đời cô lẻ
Hỏi bóng thuyền không ảnh để trôi xuôi

Ca ra bộ miền tây thay vọng cổ lâu rồi
Mà em vẫn dư âm hoài vọng cổ
Vọng sáu câu nghe dư âm ngày đó
Chuyện xưa còn ai oán với tình ai

Không thương vay ,khóc mướn cùng ai
Mà sau lắng dư âm hoài nghe lạ
Phải chăng tình đời sẽ là tất cả
Theo sau kiếp người cho đến mai sau

Chút cà phê vẫn đắng ngậm ngùi
Không nói hết bao điều trong cuộc sống
Bước ra đường nghe tâm hồn xao động
Ta trở về thế giới thực đi em.

Yên Bình
Yên Bình

Ca fe đắng như tình qua em nhỉ
Quán xưa đầy những kỷ niệm thương yêu
Tìm nơi đâu ngày đó một buổi chiều
Ta hò hẹn trao nhiêu lời ngọt đắm

Nhưng có lúc mắt em nhìn thăm thẳm
Dỗi hờn anh để thắm giọt mưa buồn
Trễ hẹn hò bặc bóng dáng đâu luôn
Lời nan nỉ trào tuôn nghe lưu lót

Em bẽn lẽn trao bờ môi thơm ngọt
Nồng say sưa cùng trót đượm tim hồng
Giờ ngậm ngùi tình tiễn chốn hư không
Ca fe đắng chiều mong thành vô nghĩa.