Những bài thơ tình buồn viết về con đò, cô lái đò xưa

Những bài thơ tình buồn viết về con đò xưa, cô lái đò ngày nào vẫn thường lái đò đưa khách qua sông. Những vần thơ tình buồn, hoài niệm về chuyện tình cũ khi đứng ở bến đò xưa.

Những bài thơ tình buồn viết về con đò, cô lái đò xưa

THƠ TÌNH BUỒN: ĐÒ XƯA CÔ ĐƠN

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Đông về nhặt chút nắng tàn
Đem nhuộm vạt cải hoa vàng bên sông
Mang tô cho má em hồng
Nắng soi đáy mắt hồ trong dạt dào
Con đò xưa vẫn cắm sào
Cô lái đò ấy má đào đã phai
Đò xưa còn mãi đợi ai
Mái chèo kia vẫn khua hoài bến xưa
Ngày ngày đò cứ đón đưa
Thu tàn đông đến người chưa quay về
Khách xưa quên mất lời thề
Chiều đông dòng nước não nề ngừng trôi
Cô lái đò đã đi rồi
Sang sông bỏ bến bỏ lời thề non
Lời thề ngày ấy sắt son
Còn sông còn nước thì còn tình ta
Bao mùa cải đã ra hoa
Con đò còn đó người xa bến tình
Cô lái đò mắt biếc xinh
Bỏ con đò vắng một mình cô đơn.

THƠ TÌNH BUỒN: CÔ LÁI ĐÒ
Thơ: Đức Trung – TĐL

Đêm đông vọng tiếng “đò ơi…!”
Chỉ nghe gió thổi bời bời sau lưng.
Bên sông một bóng người dưng!
Đợi đò…em chẳng ngập ngừng bơi sang.
Sương đêm bàng bạc giăng màn.
Mình em chèo lái vội vàng qua sông.
Thân em phận gái chưa chồng.
Đón người lữ khách mà lòng bâng khuâng..!
Nửa đời gắn với dòng sông
Chở bao nhiêu chuyến đò đông sang bờ…!
Mà sao em vẫn bơ vơ?
Hỡi chàng lữ khách đợi đò đêm nay..!

(đang cập nhật..)

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận