Thơ mùa Đông cô đơn và lạnh giá, thơ sầu đông đầy tâm trạng

Những bài thơ tình buồn nói lên tâm trạng cô đơn trong không gian lạnh giá của mùa Đông hay nhất.

thơ mùa đông cô đơn và lạnh giá
thơ mùa đông cô đơn và lạnh giá.

#01
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Thơ: Tùng Trần

Đông đã về trên từng con phố nhỏ
Lạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lung
Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng
Nhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ

Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..?
Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cay
Bước một mình trên phố vắng chiều nay
Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ

Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở
Giờ phương nào..em có nhớ anh không..?
Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đông
Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..??

Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm
Để đêm về..lệ ướt đẫm bờ môi
Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi
Chợt tim anh…bồi hồi bao kỷ niệm

Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịm
Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..??
Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu
Để đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ…!!

THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG CÔ ĐƠN

#02
ĐÊM ĐÔNG HOÀI NIỆM
Thơ: Thiên Gia Bảo

Anh nghe nói gió mùa về em ạ
Em có buồn vì mình vắng nhau không
Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông
Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ…

Chắc bây giờ ở phương trời xa đó
Đã có người thắp lửa sưởi trái tim
Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm
Thứ đã cũ của một thời xa vắng…

Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng
Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương
Đông có mang băng giá cũng vô thường
Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc…

Phải cố quên đi những gì đã mất
Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn
Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn
Khi tình yêu chẳng còn là tất cả…

Em ấm êm bên một người xa lạ
Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên
Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên
Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc…

Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực
Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai
Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài
Hãy xem như mình chưa từng…em nhé…

Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ
Trút muộn phiền đối diện với chính anh
Nam tử hán không được quá lụy tình
Khi người ta đã thay lòng đổi dạ.

Thơ tình buồn mùa đông
thơ mùa đông lạnh giá (ảnh: internet)

#03
GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Đêm mùa đông sương lạnh ánh trăng tà
Lòng buồn hiu nhớ người ta nhớ quá
Biết giờ đây sống ở nơi xứ lạ
Có khi nào người lạnh giá con tim

Nhớ tình xưa cứ mải miết đi tìm
Mò ánh trăng đã chìm nơi đáy nước
Có khi nào người ta ơi luyến tiếc
Khi ngày xưa người ly biệt tình ta

Cho một người cứ mãi mãi xót xa
Nhớ những kỷ niệm đã qua ngày ấy
Con tim ta đã bao lần run rẩy
Khi bàn tay ai nắm lấy bàn tay

Nhớ một thời đôi ta đã đắm say
Em lại mơ về những ngày xưa đó
Hai trái tim yêu nồng nàn cháy đỏ
Mình bồng bềnh như là gió với mây

Hạnh phúc ngọt ngào hơi ấm vòng tay
Bao khổ đau bao đắng cay tan biến
Đôi ta thương nhau như thuyền với bến
Mong cuộc đời mình vĩnh viễn là mơ.

#04
MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ
Thơ: Bình Minh

Tôi nhớ mãi mùa đông ba năm trước
Lạnh đầu mùa em cất bước ra đi
Xứ xa kia để tìm kiếm những gì
Người ở lại thêm vì bao luyến nhớ

Gió Đông lạnh làm tâm hồn trăn trở
Anh quay về bên gác nhỏ buồn tênh
Và từ đây sao bỗng thấy bồng bềnh
Anh cảm thấy lòng mình như hoang tưởng

Ở xứ xa ta định hình chung hướng
Gắng lên nào dù gió chướng xôn xao
Ngày cách xa bên nỗi nhớ thét gào
Bên nhau nhé! Hôm nào em trở lại

Mùa Đông đến khi ta còn hoang hoải
Kỷ niệm nào còn mãi với mùa đông
Ngày hợp hôn vui hạnh phúc bên chồng
Còn đọng mãi nỗi lòng khi xa vắng..

thơ tình sầu đông
thơ tình sầu đông (ảnh: internet)

#05

SẦU ĐÔNG

Thơ: Trang Lê

Anh có biết hồn em như chết lặng
Giọt lệ sầu đêm đông chẳng ngừng tuôn
Cố tát đi vơi biển cả nỗi buồn
Rũ phong trần chia muôn vàn lối rẽ.

Anh có biết! Tim em dường cô lẻ
Bởi anh buông lời trách nhẹ trao em
Sương đêm lạnh phủ ướt lệ bên thềm
Gió lùa vào làm em thêm nhức nhối.

Anh có biết! Lời yêu anh trao vội
Để tim này nghe hấp hối xuyến xao
Ngỡ như là lạc vào giấc chiêm bao
Từng khoảnh khắc chôn vào trong ký ức.

Anh có biết! Tình trao anh là thực
Chẳng dối lừa đâu tô mực cho vui
Em nguyện cầu tình duyên thắm ngọt bùi
Cớ sao mình tự vùi trong điên đảo.

Thế gian này.! Có ai mà hoàn hảo
Nên xin người..Đừng xáo lộn tin yêu…!

#06
ĐÔNG VỀ
Thơ: Lê Ngọc

Sáng thức giấc thấy trời se se lạnh
Mới hay thu đã tránh để đông về
Chợt giận mình sao nửa tỉnh nửa mê
Thời gian qua mà chẳng hề nhìn lại !

Chỉ mải miết đắm chìm trong hoang hoải
Ngắm mùa thu vàng lá trải trên đường
Thả tâm hồn phiêu lãng với mùa thương
Mà đâu biết má hường em nhạt nắng !

Ngồi nơi đây một mình nơi quán vắng
Ly cà fe từng giọt đắng rơi rơi
Góc thân quen giờ đây vắng một người
Lại nuối tiếc thưở đôi mươi khờ dại !

Phố ngày xưa khắc đậm sâu tim mãi
Nhìn dòng người qua lại dáng thân quen
Từ sáng mai cho tới lúc lên đèn
Lại lê gót tìm chút men cay đắng !

Ta tìm mãi một bến bờ phẳng lặng
Nơi ngọt ngào không đắng mặn bờ môi!

thơ tâm trạng buồn mùa đông
thơ tâm trạng buồn mùa đông (ảnh: internet)

#07
VỀ ĐI ANH
Thơ: Thanh Hiếu

Em lạnh rồi giờ anh ở nơi đâu
Có về nối lại nhịp cầu dang dở
Bao đông đến lời hẹn thề đã lỡ
Đêm tàn canh buồn vô cớ tim gầy

Anh hãy về mình cùng ngắm áng mây
Bồng bềnh gợn giữa trời đầy nắng gió
Chút e thẹn làm má em hây đỏ
Nụ hôn nồng ai đó đặt bờ môi

Tháng mười sang kìa đông ghé thật rồi
Em muốn được ngồi bên anh thủ thỉ
Kể ra hết những gì lòng đang nghĩ
Bao chờ mong âm ỉ dấu yêu à

Thu cúc vàng cũng mấy độ đi qua
Tim trăn trở bao nhiêu là nỗi nhớ
Trời ban tặng cho hai mình duyên nợ
Về đi anh xin người chớ chần chừ.

#08

ĐÔNG NHỚ

Thơ: Hoàng Yến

Đông về rồi…em lạnh quá anh ơi
Lạnh trong tim hơn ngoài trời buốt giá
Đông vắng anh …mùa đông buồn bã quá
Nhìn nơi nào cũng trống trải …cô đơn

Đông về rồi…nỗi nhớ bỗng nhiều hơn
Gối chăn êm …sao đêm dài khó ngủ
Nhớ da diết một mùa đông đã cũ
Một cái xiết tay cũng đủ ấm cả đông dài

Đông lạnh về …em thao thức nhớ ai
Trách mùa đông sao cứ dài đằng đẵng
Không có anh …mùa đông không có nắng
Chẳng gì lấp đầy nỗi trống vắng trong em

Anh đi rồi….em giá buốt trong tim
Đông dài quá …biết tìm đâu hơi ấm
Em cô đơn dưới bầu trời cao rộng
Mất anh rồi…em ghét cả mùa đông.

thơ mùa đông nhớ người yêu
thơ mùa đông nhớ người yêu (ảnh: internet)

#09
ĐÔNG LẠNH
Thơ: Hoàng Yến

Đông về rồi …anh có thấy lạnh không
Có buồn không …khi nhìn trời u ám
Hay tình chết rồi…lòng sẽ thành vô cảm
Chẳng thấy não nề khi gió lạnh …đông sang

Anh nhớ không…duyên mình đã lỡ làng
Ta xa nhau …từ mùa đông năm ấy
Bao đông rồi…mà vẫn đau biết mấy
Khi gió lạnh về …mưa bụi cứ rơi rơi

Gió đông về …lòng em cứ chơi vơi
Cơn gió vô tình cứ nhắc hoài …thủa ấy
Chẳng thể gom được nắng mùa hè bỏng cháy
Để đông về …đừng lạnh lẽo cô đơn

Tình cũ rồi…chẳng dám trách dám hờn
Trách cơn gió …cứ vô tình gợi nhớ
Gió đông ơi …đã chẳng mong gặp gỡ
Mùa đông này ….đừng lạnh nữa được không.

TÌNH THƠ ĐÔNG BUỒN, LẠNH GIÁ

NHỚ MÙA ĐÔNG NĂM CŨ

Đông lại về một lần nữa đó anh
Còn đường xưa giờ đã thành dĩ vãng
Phố không anh trời vẫn xanh màu nắng
Chỉ nơi này im lặng gót chân ai

Đông lại về nơi góc phố chiều phai
Chạng vạng mây trôi vệt dài lạnh lẽo
Đông năm nay tim hồng xưa khô héo
Rũ rượi nhìn một nẻo vắng xa xôi

Anh…. Trả em về lối cũ đứng chung đôi.

ảnh cô gái và mùa đông
mùa đông về bên em (ảnh: internet)

#10
SẦU ĐÔNG
Thơ: Xuân Liêm

Tiễn bước em đi buổi muộn màng
Của mùa se lạnh chớm đông sang
Con thuyền đơn lẻ rời xa bến
Một khúc thơ buồn mãi dở dang…

Mùa đông lại đến chẳng môi mềm
Giọng hát thưa dần hết dịu êm
Lối cũ bộn người đưa, kẻ đón
Lặng nhìn cuộc sống bẽ bàng thêm

Hỏi dấu yêu xưa có chạnh lòng
Khi thềm đông mới chuỗi chờ mong
Có còn tay với chùm sao lạnh
Để ghém trong tim ủ giấc nồng

Từng đêm nhạt nhẽo chốn cô phòng
Nhẩm đếm năm dài tủi mắt trong
Rét mướt ngày đông buồn ngấn lệ
Ước thành ngọn nến để em chong

Anh mãi là anh thuở thiếu thời
Vẫn còn đàn hát nhịp buồn lơi
Cho nhòa thương nhớ sầu đông gợi
Muốn quyện tình em chẳng phút rời

Đông về giấc mộng chẳng tròn hơi
Ấp ủ trong tim một bóng người
Dáng nhỏ tóc vờn theo sóng vợi
Bên bờ giá lạnh… tuyết rơi rơi./.

#11

BÀI THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG

Thơ: Dương TA

Bài thơ tình anh viết giữa mùa đông
Khi ngoài trời những cơn mưa rỉ rích
Đông vắng em đêm rơi vào cô tịch
Nghe mưa buồn lòng càng thấy buồn hơn !

Đêm không trăng, gió lạnh giật từng cơn
Lòng thao thức tiếng côn trùng trăn trở
Tìm giấc ngủ lại rơi vào nỗi nhớ
Chiếu chăn buồn thêm lần nữa so le !

Bài thơ tình anh viết gió lắng nghe
Giọt mưa thấm ướt lem từng con chữ!
Lời thơ dịu mà bóng hình níu giữ
Tình mùa đông càng lạnh phía trời xa!…

Rồi đêm tàn cơn mưa cũng đi qua
Có chút nắng hiếm hoi tràn gió bấc
Trong cái được kiếm tìm từ cái mất
Mùa đông nào cũng thai nghén mầm xuân.

Niềm tin yêu hoa nắng nở bâng khuâng!..

ảnh sương lạnh mùa đông
sương lạnh mùa đông (ảnh: internet)

#12
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Thơ: Phạm Vậng

Đông lại về cho nỗi nhớ nhiều thêm
Nhành lan tím trước thềm xưa vẫn đợi
Cây cằn cỗi trơ cành thay áo mới
Giàn hoa leo buông những sợi tơ hồng

Em theo chồng vào một sáng mùa đông
Anh cạn chén rượu nồng trong tê tái
Vùi chôn kín mối tình thơ vụng dại
Đắm men cay ngấm lạnh trái tim sầu

Thủa ban đầu ai hứa hẹn dài lâu
Tình thắm mãi không phai màu năm tháng
Con đường cũ nay mình anh đứng lặng
Lệ ướt mi nghe mặn đắng môi mềm

Ôm bóng hình trong giấc mộng triền miên
Dìu nhung nhớ qua hai miền sáng tối
Gom dĩ vãng vào câu thơ viết vội
Xác pháo hồng vương ngập lối em đi..!

#13
MÙA ĐÔNG NƠI EM
Thơ: Duyên Nguyễn

Đông chưa về giọt sương động cành cây
Niềm trắc ẩn mãi tràn đầy năm tháng
Em cũng muốn như bình minh toả rạng
Cho trôi xa đi những áng mây buồn

Qua ngày dài sẽ đi tới hoàng hôn
Buổi gặp gỡ xen vui buồn lẫn lộn
Có ai muốn cuộc đời mình bất ổn
Con tạo xoay làm xáo trộn yên bình

Ai cũng mong luôn nở nụ cười xinh
Và luôn muốn tình mình vui êm ả
Đâu ai muốn yêu rồi thành kẻ lạ
Thuyền ra khơi sóng xô ngã buông chèo.

Trong cuộc đời cũng lắm lúc cheo neo
Thuyền muốn đậu phải coi theo dòng nước
Em chẳng muốn đưa tình đi đánh cược
Tại hẫm duyên nhịp Ô Thước đôi đường.

thơ tình mùa đông cô đơn
thơ tình mùa đông cô đơn (ảnh: internet)

#14

MÙA ĐÔNG ƠI

Thơ: Trần Quang Mới

Mùa Đông sang nhìn chiếc lá úa vàng
Gom kỷ niệm hai hàng cây liễu rũ
Khoảnh khắc ấy con tim hoài ấp ủ
Bờ môi hồng quyến rũ những đắm say

Lòng chênh chao tình chưa được tỏ bày
Em đã vội đắm say bên tình mới
Để anh mãi ôm nỗi sầu đứng đợi
Tim hao gầy vời vợi những xót xa

Còn lại đây anh với bóng chiều tà
Tình dang dở ngày qua còn hơi ấm
Lời nguyện ước chiều kia sương ước đẫm
Có ai ngờ vừa ngấm đã biệt ly

Chữ nợ duyên nó cũng thật lạ kỳ
Chẳng tao ngộ người đi chưa về nữa
Để tim mãi khắc vào thêm vết cứa
Duyên lạc đường chọn lựa cũng bằng không.

#15
GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG
Thơ: Trần Thị Phượng

Thầm mong anh sẽ là ngọn lửa hồng
Để sưởi ấm trong đông buồn giá lạnh
Khỏi đơn chiếc giữa đêm trường hiu quạnh
Bởi có người luôn bên cạnh sẻ san

Mơ xuân về tỏa ánh nắng ngập tràn
Cùng bước dạo vào không gian lộng lẫy
Đào khoe sắc lan hồng giơ cánh vẫy
Rộn trên cành nghe thấy mãi chim ca

Nếu bao ngày mình chẳng phải cách xa
Thì nay đã chung một nhà hạnh phúc
Đỡ khắc khoải con tim sầu thúc giục
Thật tưng bừng rộn rã lúc sang canh

Tại chia ly nhiều ngày tháng thôi đành
Ngồi lặng lẽ đếm nhành hoa thay sắc
Bốn mùa dõi hướng chân trời nam bắc
Trông chờ hoài anh chắc vẫn chưa quên

Bến sông xưa mải ôm ấp con thuyền
Bên bờ đợi đón chàng trên lối nhỏ
Nao gặp gỡ tựa bờ vai bày tỏ
Bao giận hờn muốn nói rõ thiệt hơn.

mùa đông cô đơn
mùa đông cô đơn (ảnh: internet)
cảnh ảm động của mùa đông
cảnh ảm động của mùa đông (ảnh: internet)

#16
(đang cập nhật..)

Theo dõi
Thông báo của
guest
5 Comments
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Thuy Ha
Thuy Ha

Mùa đông man mát ai ơi. Đêm nay cung mát nàng ơi hỡi nàng. Cứ tưởng cách trở đò ngang. Mà ông tơ mãi chẳng se duyên mình. Cho ai hoi ấm mặn nồng. Bớt đi gió mát mùa đông đêm dài. Từ đây tay ải tay ai. Sánh đôi cùng người có kém gì đâu.

Khánh Huyền
Khánh Huyền

Trời mưa. Trời lạnh là lúc lòng người hay buồn. Hay nhớ. Hay có cảm xúc nhất. Sao thế nhỉ? Thơ hay thật

Đời Là Bể Khổ
Đời Là Bể Khổ

Nghe em nói, anh nghe mà xúc động. Anh nơi đây cũng lạnh lẽo đâu kém gì em. Anh vẫn mơ, vẫn nhớ hoài mùa đông cũ. Dù giá lạnh nhưng ấm áp trong tim. Và bao ngày anh vẫn đi. Hình bóng cũ không ngày nào ngơi nghĩ. Em ở đâu? Sao anh mãi …đi tìm.

Duong Pham
Duong Pham

Sự cô đơn trống trải của người con gái còn lạnh lẽo hơn cả một mùa đông.Con người ai cũng khao khát có được một tình yêu và hạnh phúc tron vẹn,nhưng không ai cũng có thể có được một tình yêu đích thực,đừng trách người và cũng đừng trách đời.Âu cũng là duyên số.
Lời thơ tha thiết,êm đềm như dòng nước chảy.Mỗi khổ thơ là một cung bậc cảm xúc,càng lúc càng da diết,mãnh liệt hệt như sóng cồn.Trong thi ca,các thi nhân thường lấy hình ảnh mùa đông để diễn tả cảm xúc cô đơn,lạnh lẽo.tuy nhiên tác giả có cách nhìn mới,manh hơi thở hiện đại để diễn tả cảm xúc của một con người thế kỉ 21.
Tuy nhiên ở câu cuối"mất anh rồi em ghét cả mùa đông"thì lại mang tính trái ngược,chán ghét tất cả,câu này gieo vào lòng người đọc một cảm giác hụt hững.Đông không còn sự êm dịu và hiền hoà nữa.

Sầu Vô Lệ
Sầu Vô Lệ

Lời muốn nói sợ người lại không nghe
Lời muốn nghe sao người lại không nói
Yêu một người đâu phải là cái tội
Sao ông trời cứ bắt bẻ đôi ta.