Thơ buồn viết về chị gái lận đận tình duyên, gặp nhiều trắc trở

Những bài thơ tình buồn viết về tình duyên lận đận của người chị gái. Đó là những vần thơ buồn khi nghĩ về người chị xinh đẹp, nết na nhưng không gặp may mắn trong tình yêu.

Những bài thơ tình buồn viết về chị gái của tôi
thơ buồn viết về người chị gái lận đận tình duyên (ảnh: internet)

THƠ TÌNH BUỒN: CHỊ TÔI

Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Em giật mình khi trời đã sang Đông
Chiếc lá rơi giữa dòng đời lặng lẽ
Nửa Xuân thì chị cũng không còn trẻ
Tóc nhung huyền đã ngấp nghé màu sương
Chị nói rằng vẫn chờ đợi người thương
Bao nhiêu năm đã lạc đường …xa ngái
Tình duyên nồng của một thời con gái
Chị trao ai với ước mộng trang đài !
Bên đường chiều ôm nỗi nhớ vàng phai
Trên khóe mắt đã cài long lánh nước
Người xưa ơi với bao lời hẹn ước
Đang nơi đâu giữa xuôi ngược dòng đời !?
Bài thơ tình màu tím mực mồng tơi
Chị mãi giữ như một lời thề nguyện
Bao nhiêu năm đời thăng trầm vạn biến
Nhưng trong lòng hiển hiện một tình yêu
Đông về rồi nhìn bóng chị liêu xiêu
Tiếng thở dài với rất nhiều trăn trở
Chị bước qua một vòng quay duyên nợ
Vẫn cô đơn giữa bến chợ …duyên tình.

THƠ TÌNH BUỒN: CHỊ ƠI!

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Em về chợt thấy thương sao
Nhìn trong mắt chị chút đau đáu buồn
Hoàng hôn rơi ở thượng nguồn
Chị vân vê mảnh khăn vuông năm nào
Thời gian khăn đã úa màu
Nhưng trong ký ức cả bầu trời yêu
Em nhìn bóng chị liêu xiêu
Dường như sâu thẳm còn nhiều trở trăn
Giật mình chị giấu mảnh khăn
Nụ cười gượng gạo nếp nhăn in đầy
Từ khi xa một vòng tay
Đã làm cho chị tháng ngày chông chênh
Chị ơi hãy cố tìm quên
Người xưa giờ đã ở miền xa xôi
Bên đời bóng chị đơn côi
Vòng tròn duyên nợ lạc rồi còn đâu!
Tình kia bạc phếch trầu cau
Giữ chi một mảnh khăn màu rêu phong
Thôi đừng ôm nỗi nhớ mong
Hãy cười lên chị mở lòng bao dung.
thơ cảm động về người chị
thơ cảm động về người chị (ảnh: internet)

THƠ TÌNH BUỒN: CHỊ TÔI
Thơ: Trần Văn Nghệ

Tháng ba hoa gạo nở rồi
Chị tôi vẫn thế-Nổi trôi cuộc tình.
Mười năm. Một sớm bình minh
Trên cành, hoa gạo nở xinh bầu trời.
Hương hoa thơm ngát nơi nơi
Chị tôi e ấp nhận lời yêu đương.
Chị yêu người ấy vấn vương
Mối tình đầu đẹp, thắm hương lửa nồng.
….Chị Tôi đã muốn lấy chồng
Người thương hẹn ước sang sông đón nàng.
Hẹn rằng mùa gạo nữa sang
Hoa kia nở thắm thì chàng trầu cau.
Thế mà đã 9 mùa sau…
Chị tôi đứng ngóng mà đau đớn lòng.
Hoa kia vẫn nở đỏ hồng
Vô tình khoe sắc mà không biết gì.
Chị tôi tựa bóng cây si
Ngắm hoa gạo nở. Người đi không về?
Lòng tôi sao thấy tái tê
Tóc sương điểm bạc não nề tim ai!
Cánh hoa rơi rụng sớm mai
Vương làn tóc rối, hoa cài héo khô.
Nhìn về nơi ấy, xa mờ
Nhặt nhành hoa rụng thẫn thờ nhớ thương.
Giờ đây phai nhạt má hường
Chị tôi đứng ngóng…con đường đầy hoa!!!

THƯƠNG LẮM CHỊ ƠI
Thơ: Ngọ Đình Tâm

Lá rụng hoài…thương lắm chị của tôi
Ngày xanh ngắn tày gang ai tiếc nuối
Mỗi thu qua là một lần buồn tủi
Chị ước gì mà ngồi mãi bên sông…?
Thương chị tôi,thương đến nao lòng
Thương vết rạn chân kim nơi khóe mắt
Mấy mươi năm chị quên đi sự thật
Anh không về, ở mãi với Trường Sơn
Chiếc khăn thêu vẫn không chịu cũ sờn
Áo anh rách ,chị mấy lần vá lại
Chiếc lược đuya-ra chị vẫn dùng để chải
Trên mái đầu nay tóc đổi màu sương
Mỗi Thu về càng ngắm chị càng thương
Em cay mắt mỗi lần về thăm chị
Tuổi sáu lăm vẫn trinh nguyên chung thủy
Vẫn tôn thờ người chiến sỹ Trường Sơn.
thơ viết về người chị thương em thật cảm động
thơ viết về người chị thương em thật cảm động (ảnh: internet)

CHỊ TÔI
Tác giả: Dương Hòa Lê

Cứ mỗi sớm khi sương mù giăng mắc
Mặt trời còn say giấc ở đằng Đông
Chị đã ra bên cạnh bếp lửa hồng
Lo làm bánh… gánh hàng rong chị bán
Chị tôi đi lúc trời còn chưa sáng
Và xế chiều dẫu nắng hạn, mưa sương
Đàn em thơ tiền sách với tiền trường
Thầy, Mẹ yếu chị thương nào ngại khó…
Lo miếng ăn từng ngày cho em nhỏ
Phụng dưỡng Thầy, dẫu có lúc trắng đêm
Chưa khi nào chị có giấc ngủ yên
Nhưng mà chị không than phiền chi cả
Suốt một đời chị gian truân vất vả
Sáng đến chiều tất tả chuyện mưu sinh
Chị quên đi hạnh phúc của riêng mình
Khi mà chị tuổi xanh đâu còn nữa…
Thuở thanh xuân biết bao người chạm cửa
Đưa cau trầu để hứa chuyện chung đôi
Chị chối từ bởi thương lũ em côi
Và Thầy, Mẹ đành thôi không suy tính…
Thời gian đi… dòng đời trôi vô định
Đám em mình đã đẹp mộng, nên đôi
Và song thân tạ thế cũng lâu rồi
Còn riêng chị vẫn đơn côi một bóng…
Tuổi về chiều chị thường ra cửa ngóng
Đám cháu yêu đùa giỡn dưới dương tà
Chị khẽ cười nét mặt rạng như hoa
Bao biến đổi vẫn hiền hòa như thế…
Cả một đời gió sương chị không kể
Chỉ mong còn nhiều sức để lo toan
Đàn em yêu dẫu thân xác hao mòn
Như ngọn nến đang lung lay trước gió…
Chị vẫn thường chăm em như lúc nhỏ
Dẫu biết là em đã lớn thành nhân
Nhìn đôi tay rung rẩy lại ân cần
Em thương chị mà không cầm ngấn lệ…
Ước cuộc đời đừng gieo thêm dâu bể…
Để chị còn mãi tại thế cùng em….

(đang cập nhật..)

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận